Xin chào Khalil Gibran,
Mời ông đến nước tôi.
Việt Nam.
Đât nước vinh quang, rực rỡ, tài năng, khốn khổ, lầm than ....
Đủ cả.
Này nhé, hãy nghe tôi kể.
Khi ánh mặt-trời-lên-từ-nước-bạn-vàng-ngoài-bể,
chiếu rọi miễn phí.
Chúng tôi bật ti-vi,
hòa bình hữu nghị.
Từ tầm cao chói lóa.
Ngàn năm đen, đỏ.
Bôi xóa.
Lãnh đạo nước tôi - những người tài ba.
học hành, bằng cấp, lý luận, thực tiễn từng qua.
luôn nói của dân, do dân, vì dân, thương dân vất vả...
Chẳng khi nào thấy họ tham nhũng, tham ô, ăn cắp hủ hóa
Nhưng có mọi thứ,
biệt thự, siêu xe, cổ phiếu, vàng, kim cương, đô-la.
- Vợ, con sớm hôm bôn ba.
- họ hàng anh em chia sẻ.
- bố thí...
Doanh nhân nước tôi,
Sáng tay không, chiều nghìn tỷ.
Hoành tráng hơn những người giầu nhất nước Mỹ.
Nói lời to lớn, tay khua bao quát hoàn cầu.
Ý tưởng đầy đầu, dự án ních tủ, hết thảy lĩnh vực,... chưa đủ
Sáng, tối họp hành, xin ý kiến, chờ chỉ thị, nghe chỉ đạo, và đi ăn cùng lãnh đạo.
Bắt tay ngân hàng rất chặt,
Tình dâu bể, keo sơn.
Bể dâu.
Có nhà văn, nhà thơ, trí thức...nhìn rõ trước, rõ sau.
Họ lên tiếng kịp lúc, rất mau.
kêu gọi, ý kiến, kiến nghị, cải cách, ...
về bất công, nỗi đau.
Trên bàn ngập đầy mồi nhậu
dưới chân vỏ chai rượu ngoại lăn lóc.
giấy, xương vương vãi.
Tỉnh - say, bá cổ quàng vai,
selfie với tiền tài, quyền thế,
Ngắm họ chưa lúc nào hạnh phúc đến thế.
khuôn hình muôn vẻ, nụ cười như vẽ.
Người dân nước tôi, nhỏ bé
La chi tiếng kêu:
Tắc kè!
Giới tăng lữ, tu hành rất khác lạ, nữa nhé
Sáng uống rượu, chiều lai rai, tối nằm máy lạnh.
Đi xe cao cấp,
xài đồ chính hãng.
Cũng ảnh nuy, khóa môi, nói tục....và hơn thế.
Rành lý thuyết Mác-Lê hơn kinh kệ,
hiểu kinh tế - chính trị hơn giáo lý, lời răn.
đạo - đời khó phân,
bởi cùng một ngữ.
Mạt!
Còn gì nữa Khalill,
Nhân dân tôi chăm chỉ, ngoan hiền
và cả ngây thơ nữa,
Thấu 4000 năm biên niên sử,
chẳng hiểu nổi 70 năm rực rỡ.
từ phận dân đen
đi tới dân hèn,
ngó hoài dân chủ.
Nhà tù vốn chẳng cần song.
Chữ S vẫn mãi oằn cong,
hai đầu bập bênh bắt - thả.
Việt Nam.
12/2015
và cả ngây thơ nữa,
Thấu 4000 năm biên niên sử,
chẳng hiểu nổi 70 năm rực rỡ.
từ phận dân đen
đi tới dân hèn,
ngó hoài dân chủ.
Nhà tù vốn chẳng cần song.
Chữ S vẫn mãi oằn cong,
hai đầu bập bênh bắt - thả.
nỗi đau dập dềnh chết - sống...
Bói-cá-phận-người.
Bây giờ ông hiểu chứ, Khalill!
Hãy đến thăm nước tôi,Bây giờ ông hiểu chứ, Khalill!
Việt Nam.
12/2015
Thơ viết gửi Khalil Gibran
Reviewed by NaOh
on
11:10:00 AM
Rating:
No comments:
Note: Only a member of this blog may post a comment.